(4)

18268263_651299645067939_7113351933708201040_n.jpg

Tại sao không biết kiềm chế cảm xúc gây thiếu thiện cảm?

Điều đầu tiên, trên truyền hình và phim ảnh vẫn luôn có hình ảnh của vận động viên, ca sĩ diễn viên, lính thuỷ, điệp viên, sát thủ, luật sư, v.v. những người mà cuộc sống của họ thú vị hơn tất cả chúng ta ở đây. Cuộc sống của họ bao gồm phiêu lưu, hành động, đấu trí, đầy khoảnh khắc hồi hộp và hưng phấn, và vì thế chúng ta thấy cuộc sống của họ tốt hơn và thú vị hơn cuộc sống của mình. Tâm lí chung của con người, là luôn luôn thấy những cuộc sống như vậy tạo ra trí tò mò và vì thế con người ta bị thu hút vào. Chúng ta tự cho rằng có những ai đó đang sống một cuộc sống thú vị hơn của mình và sẽ luôn thường trực nghĩ đến cuộc sống tuyệt vời của họ, thay vì của chính mình. Nếu một người phụ nữ biết được rằng cô ta luôn luôn nằm trong tâm trí của bạn, cô ta sẽ nghĩ rằng cuộc đời của bạn nhạt vcl. Cô ta - cũng giống như bao cá thể con người khác - sẽ muốn nằm ở trong một cái gì đó trên tầm của cô ta - thú vị hơn, sang trọng hơn, vui hơn. Nếu bị ám ảnh bởi hình bóng của người con gái ấy, thì thực sự cuộc sống không còn vị gì khác.

Giả dụ nhé, có một cô gái chơi bóng đá sẽ bị thu hút bởi những chàng trai chơi bóng đá tốt hơn cô ta bởi vì những người đấy có sự ‘vượt trội' đến sự đầu tư thời gian, công sức và đam mê của mình là: bóng đá. Nếu nói cô ta không bao giờ thèm để ý đến người không thích chơi bóng đá - nhưng những người có cùng đam mê bóng đá và chơi tốt hơn cô ta sẽ có sự thu hút ban đầu lớn hơn rất nhiều. Và trong chuyện tán tỉnh, giống như đi kinh doanh, first impression là một trong những yếu tố quan trọng nhất.

Điều thứ hai, đầu tư cảm xúc quá nhiều/quá sớm giết chết sự hấp dẫn giữa hai người, đơn giản vì, không có khả năng kiểm soát cảm xúc bản thân là một thứ rất đáng sợ. Xã hội của chúng ta coi “tình yêu" là một dạng cảm xúc và “bản ngã" là tập hợp các cảm xúc mà chúng ta đã/đang có, nhưng mà mấy cái này là bullshit. Giá trị mỗi cá nhân là nằm ở những hành động phản ánh đạo đức của chúng ta, những kiến thức/trải nghiệm chúng ta đã có/học được, ước mơ/hình mẫu mà chúng ta hướng đến - tất cả những điều này chỉ được nhận thức ra khi chúng ta tỉnh táo, và không bị ảnh hưởng bởi cảm xúc. Đơn giản vì cảm xúc là thứ giống như nước, lạnh thì nó cứng lại, nóng thì nó bốc hơi, và khi đang bình thường thì nó thể lỏng. Cảm xúc là thứ tạm thời và không chắc chắn; true love là một dạng commitment được sự đồng lòng 2 người yêu nhau, quan tâm đến nhau; yêu vì “thích" là một dạng cảm xúc hai người có với nhau do hoàn cảnh tạo ra - nó giống kiểu bị điên - khi mà mọi thứ đang tươi đẹp và dư dả, bạn sẽ đối xử tốt với người yêu hơn mức cần thiết. Ngược lại, khi có chuyện không hay xảy ra, bạn đối xử tệ với người yêu quá mức cần thiết. Phụ nữ nhận thức được điều này khi có người đàn ông đối xử với mình như công chúa, thì sẽ có lúc mình bị đối xử như con nô tì. Vì chẳng có người đàn ông nào kéo dài sự chiều chuộng mãi mãi được.

Đa số cảm xúc của con người nhiều khi là ích kỉ, vô lí, không thực tế, và có khi nói trắng ra là độc ác. Cảm xúc là thứ cần được chú ý, cần được đáp ứng, cần được thể hiện, đòi hỏi cao: chúng luôn thôi thúc ta muốn một thứ gì đó, kể cả cái “muốn" đó là giúp đỡ người khác. Nếu bạn gặp một cô gái đẹp và nghĩ “Mình thích cô ta, và mình muốn đem lại niềm vui và tặng quà cho cô ấy", thì bạn đang nói dối chính bản thân mình. Không có gì trên đời là free, bạn muốn có sex/tình yêu của cô ta đổi lại cho sự quan tâm và tình cảm của bạn. Bạn muốn làm tình với cô ta, đi chơi cùng cô ta để vênh mặt ngoài đường, muốn bạn bè ngưỡng mộ mình khi đi cùng cô ta, và làm bạn thấy tốt về bản thân khi mình là một con người thật “tuyệt vời". Bạn không muốn nhìn thấy cô ta chạy đi và rồi hạnh phúc ở bên một gã khác, bạn muốn cô ấy phải cảm thấy unhappy cùng với bạn cơ. Khi thể hiện cảm xúc của mình (ví dụ đơn giản như là “anh thích em") khi người con gái chưa có tình cảm gì với bạn, phụ nữ sẽ vô thức bị áp lực rằng mình sẽ phải đáp trả lại tình cảm đấy, và vì áp lực nên họ sẽ chạy đi mất. Vì thế nhiều khi, con gái đi chơi với cả những gã mà họ không thích, không thấy hấp dẫn, đơn giản chỉ bởi vì những gã đó cũng không đầu tư cảm xúc vào người con gái, mà cái họ muốn chỉ là có khoảng thời gian vui vẻ; vì thế người con gái không thấy có áp lực nào cả.

Một người bạn rất lãng mạn của tôi từng nói: “Nếu cảm xúc của con người là cái hồ, thì cảm xúc của tôi là đại dương". Khi bản thân trở nên dạt dào với cảm xúc, cụ thể do thích người con gái nào đó quá nhiều hoặc vẫn yêu dù đã chia tay, việc thường làm sẽ là tưởng tượng viễn cảnh người con gái thuộc về mình hoặc tìm cách báo thù bằng cách cho người đó trải qua chính xác việc mình đã trải qua, rồi bắt đầu đi stalk, cư xử lạ lùng, cảm thấy trầm cảm, không thể bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu nên hay mất tập trung/đơ đơ, v.v. Các bài hát nhạc pop ballad tình ca trên thế giới và đặc biệt là ở Việt Nam luôn luôn tôn vinh những cái kiểu ‘quằn quại’ đó, nhưng thực sự chúng không phải là những thứ tốt đẹp cho tinh thần của một con người. Chúng là biểu hiện của tinh thần ‘yếu đuối'. Phụ nữ cũng trải qua những cảm xúc như vậy thôi (tuy nhiên có phần sâu đậm và ‘quằn quại' hơn), và họ biết cái kiểu không kiểm soát được cảm xúc như thế nó rất đáng sợ, thế nên khi chỉ cần ‘ngửi mùi' thấy một người đàn ông đang ‘đắm đuối' mình (hoặc mới bắt đầu ‘đắm đuối' thôi), họ chạy ngay. Cái phụ nữ muốn, là người đàn ông biết kiểm soát cảm xúc, và là cứu tinh có thể dựa vào mỗi khi cái sự đắm đuối/trầm cảm/buồn/tiêu cực nó ập đến. Kiểm soát cảm xúc và sự lạnh lùng là hai thứ hoàn toàn khác nhau, mong bạn đọc không hiểu lầm.

Phụ nữ thường thì cần có nhiều thời gian để có cảm tình với đàn ông hơn. Còn đàn ông, thì đơn giản hơn rất nhiều, do tạo hoá đã ban cho cái bản năng tìm người phụ nữ khoẻ mạnh (mông căng, ngực đầy, khuôn mặt khoẻ mạnh, da dẻ hồng hào) để có thế hệ con cái khoẻ mạnh có thể chống chọi với khắc nghiệt của rừng núi, thú dữ, thời tiết. Đa số các tiêu chí để chọn phụ nữ của đàn ông thuộc về khía cạnh hình thể. Về mặt khác, phụ nữ có bản năng cần tìm người đàn ông khoẻ mạnh nhất trong bộ lạc để có thể bảo vệ cô ta và đứa trẻ, và vì thế tiêu chuẩn chọn người đàn ông của họ cũng nhiều và tất nhiên là khác so với đàn ông. Kể ra trong số đó, đều là những phẩm chất mang tính từ trải nghiệm, khổ luyện mà ra: lòng dũng cảm, sức khoẻ phi phàm, tinh thần sắt thép, không bị cảm xúc chi phối, thông minh, v.v.). Xã hội con người đã sử dụng phương thức này để tiến hoá hàng trăm nghìn năm qua, cho đến 2000 năm “gần đây" mới bắt đầu hình thành văn minh. Thế nên, một người phụ nữ cần thời gian để có thể tìm hiểu hết xem người đàn ông của họ có các phẩm chất đấy không, kể cả 2 người đã có mối quan hệ mật thiết với nhau rồi. Mối quan hệ đàn ông - đàn bà sẽ luôn luôn có quãng thời gian một trong hai người có tình cảm nhiều hơn người kia. Trong trường hợp người đàn ông có nhiều tình cảm hơn, thì có rất rất rất nhiều người thất bại ở giai đoạn; vì đó là lúc các ông bắt đầu biểu hiện needy quá, bắt đầu sợ mất, đối xử với bạn gái như kẻ hầu người hạ, không muốn làm bạn gái phật lòng, và khi phụ nữ thấy thế sẽ không nghĩ rằng người đàn ông của mình có những tố chất như tôi đã nói ở trên nữa, có khi còn thấy anh ta “tởm".

Tất nhiên, cảm xúc là một phần của cuộc sống và tình yêu mà con người dành cho nhau nhiều khi rất đẹp, được thể hiện ở khắp mọi nơi trên thế giới. Nhưng, khi người con gái chưa có cảm xúc gì đối với bạn, thì tốt nhất đừng nên biểu hiện những cảm xúc tương tự gì với cô ấy trước. Nó giống như khi bạn cho tôi tiền để tôi mở cửa hàng, trong khi bạn chưa biết gì về khả năng kinh doanh của tôi vậy.

Điều thứ ba, việc đầu tư cảm xúc sẽ làm cho bạn trông bị đần đi và giấu đi những thứ tạo nên cái “ngầu" của bạn. Những người đàn ông hài hước, thú vị, ngầu, chất, hoặc thành đạt nhiều khi (hoặc thỉnh thoảng) vẫn có thể biến thành cái vỏ “trống rỗng" khi đứng trước một người con gái “trên cơ" họ. Nói cách khác, thì họ bị “đứng hình" bởi vì bộ não không còn process suy nghĩ và cảm xúc nữa. Khi ván cờ vua đến đoạn cao trào, và tôi đang tập trung cao độ để chơi sao cho thắng, thì nếu bạn hội thoại với tôi về nguyên tắc vật lí máy tính thì tôi sẽ trả lời mấy câu ậm ừ hoặc nhận xét mấy câu nghe rất dở hơi bởi vì lúc đấy đầu tôi đang chỉ có mỗi cờ vua thôi. Trong chuyện tán tỉnh quyến rũ, tính sáng tạo và thông minh là yếu tố cần thiết để tham gia vào cuộc chơi, nhưng nếu suy nghĩ đơn giản như kiểu “ôi, cô ấy xinh đẹp quá" thì sẽ fail đậm. Một lí do nữa là đàn bà có thể “rational" lâu hơn đàn ông, cái rational nó chỉ hết khi emotions xâm chiếm, thế nên trước hết họ vẫn luôn muốn cuộc hội thoại xoay quanh những chủ đề thông minh, châm biếm, sâu sắc, trào phúng, v.v. (đủ thể loại) để cho bản thân họ cũng như bản thân người đàn ông có đất diễn.

Một lí do nữa là vì quyền lực. Bản chất sự tương tác giữa con người với nhau, là để mỗi cá thể khẳng định cái quyền lực của mình lên những cá thể khác. Chúng ta vô thức xếp hạng tất cả mọi người xung quanh ta trong bất cứ tình huống nào - người nào có nhiều/ít quyền lực nhất để nắm quyền kiểm soát tình huống đấy. Một nhóm bạn có 5 người, và mọi người đều hưởng ứng theo kế hoạch đi chơi/ăn uống của người thứ 5 nhưng không bao giờ từ người thứ 1 - vậy người 5 có nhiều quyền lực nhất. Dưới góc nhìn người con gái, họ nhạy bén trong việc này hơn rất nhiều trong việc biết người đàn ông nào có nhiều “quyền lực" hơn, bởi vì lí do đơn giản là họ không có “quyền lực" như đàn ông, nên quan sát là việc duy nhất họ có thể làm. Và cũng thật không may là, chúng ta vô thức tự đặt những người nhạy cảm về cảm xúc (dễ buồn/vui/khóc/sợ/v.v.) dưới hạng quyền lực những người biết kiểm soát kiểm soát cảm xúc hơn (lạnh lùng/tính toán/phũ phàng/v.v.).

=> Phụ nữ không thấy sự hấp dẫn từ những người đàn ông nhạy cảm quá, nó không tạo được cảm giác “chắc chắn" cho họ. Cái khả năng có đủ ý chí/tự tin mà theo đuổi goal của mình và không để bất cứ thứ gì làm phiền chính là cái sự “chắc chắn" đấy.

Từ thời nguyên thuỷ, khi đàn ông là phái mạnh có vai trò thợ săn và xây dựng shelter, phụ nữ là phái yếu phải nhặt lụm và nuôi dưỡng. Một người đàn ông không “chắc chắn" mà bị ảnh hưởng bởi cảm xúc sẽ không có đủ bình tĩnh mà đối mặt với hiểm nguy và thú dữ nơi hoang dã được. Và quan trọng nhất, là không có khả năng bảo vệ phái nữ và trẻ nhỏ. Khi người đàn ông bị cảm xúc chi phối khiến cho anh ta không bình tĩnh, thành thực, sao nhãng thì anh ta không còn khả năng bảo vệ nữa. Nếu cảm xúc của anh ta xoay quanh một người phụ nữ, thì anh ta sẽ bị cô ta chi phối một cách dễ dàng. Vì thế, anh ta không phù hợp với vai trò tự nhiên của một người đàn ông.

Chỉ cần người đàn ông lung lay tâm trí mất một giây, phụ nữ và trẻ nhỏ sẽ trở nên sợ hãi tột độ, biết rằng họ không được bảo vệ nữa. Vì thế một người đàn ông có thể lực và tinh thần tốt sẽ không bao giờ thể hiện sự yếu đuối ra bên ngoài, việc đó chỉ được làm khi anh ta ở một mình hoặc khi nhiệm vụ nguy hiểm đã thực hiện xong.

Luôn luôn tự vấn bản thân khi làm việc đó (tiếp cận tán tỉnh người con gái) là “tôi đang làm việc này vì tôi muốn thế, hay vì tôi muốn gây ấn tượng với cô ta?". Phải biết xác định được tình cảm người con gái dành cho mình đến đâu, để đáp lại cho xứng đáng mà không bị nhiều/ít quá. Nó cần trí tuệ, và sự nhạy bén. Điều mà chỉ làm được khi không bị cảm xúc chi phối.

(còn tiếp)

-
JOHN

MR BLANCComment