THÁNG 2/2015 - SỰ GIẢ TẠO CỦA GIỚI TRẺ HONG KONG (PHẦN 2)


Thứ 7, 3 giờ sáng - Royal Dragon Karaoke - Chinatown, London

Tất cả mọi người đã đến. Tôi, Alex, bạn Alex, một thanh niên nữa tên Alister, hai thanh niên tôi không biết tên và không giao tiếp, và ba cô gái Mika, Heejae, Christina. Tôi bắt đầu làm quen lại với họ, những người đã gặp lần trước một tuần ở quán karaoke khác trong một khoảng thời gian ngắn.

"Hey I'm John, friend of Alex, joining with you today again"
"Oh what is up Johnny, play some games, there are more coming"

Một lần nữa, tôi hiểu rằng những người này chỉ là host, và những vệ tinh của họ đang trên đường đến. Tám chai rượu Chivas 12 được mang vào, cùng với một thùng chai nước ngọt mà uống giống như trà O2 của Việt Nam vậy. Và thế là Alister bắt đầu rót rượu, và tôi có thể chắc chắn rằng, cốc rượu thì có 1 phần là rượu, 4 phần còn lại là trà. Tôi không tự nhận mình giỏi uống rượu, nhưng thực sự tôi thấy đó là một cách uống rượu nửa mùa so với những gì mình đã tiếp xúc ở quê hương. Và Alex, Alister, và những người còn lại có vẻ rất tự hào về cách uống của họ vậy.

Hơn nữa, việc ngồi chơi lại những trò mà lần trước đã chơi khiến bản thân cảm thấy chán nản mà tự hỏi rằng liệu họ thực sự enjoy những trò chơi này hay họ chỉ làm vậy để cố khoác lên cái không khí vui vẻ hơn mà thôi. Dù sao thì cũng chả có tác dụng lắm.

Những vệ tinh đã đến, phải có tầm thêm chục người nữa, cả trai cả gái. Có vài người còn mới bay từ New York sang. Và tất cả bắt đầu nhập cuộc.

Tôi có thể thấy rằng tất cả bọn họ, mỗi người đều có một vai trò riêng trong cuộc vui này, mỗi người đều đeo lên một cái mặt nạ của riêng mình có được niềm vui trong những buổi tối như thế này.

::

~ Alex bạn tôi: Anh ta là một entertainer của nhóm, là người hát hay nhất, làm không khí sôi động nhất, bắt chuyện luân phiên với nhiều người trong nhóm. Giống như một MC của một chương trình truyền hình, anh ta kết nối những người chưa biết lại với nhau, làm trò hề, đứng lên hát (thực ra Alex hát hay thật), và khuyến khích mọi người chơi game.

Nhưng thực sự, Alex rất cô đơn. Trong mắt đồng hương anh ta, Alex là kẻ mang lại niềm vui nhưng bước ra khỏi quán karaoke, chắc chắn họ sẽ không quan tâm đến Alex như một người bạn.

Alex nhận thức được điều này và luôn than thở với tôi vì điều đó. Nhưng dù sao, việc này vẫn được cậu ta coi là tốt hơn ở nhà vào tối thứ 7 khi mọi người đi party ở khắp mọi nơi trên London.

~ Victor (bạn Alex): Chỉ là một anh chàng không mấy nổi bật, luôn ngồi với những người bạn mà anh ta đã quen biết và cảm thấy thoải mái. Cách anh ta tiếp cận mọi người trong group rất lịch sự và nhẹ nhàng, mời rượu và nâng ly. Sự hiện diện của Victor làm cho không khí có phần trung tính và cân bằng hơn.

~ Alister: Đây chính là đại gia của nhóm. Anh ta mặc bộ quần áo kenzo loại đắt tiền, đeo đồng hồ Rolex. Anh ta chỉ đơn giản là thưởng thức buổi tối, nói chuyện với các cô gái, và bắt chuyện với ai anh ta muốn.

Nhưng tiếp xúc với anh ta, tôi biết anh ta đang cảm thấy rất horny và sự hiện diện với các cô gái ở trong căn phòng karaoke đấy không thỏa mãn anh ta. Alister luôn mồm hỏi tôi rằng liệu tôi và Alex có thể mang đến những cô bạn gái mà chúng tôi quen biết hay không.

Nhưng anh ta nói chuyện rất nice, không có charisma và cũng không hẳn sở hữu một khuôn mặt điển trai. Tôi nghĩ rằng nếu anh ta không tán được cô gái nào trong căn phòng này, thì có mang đến thêm cũng chẳng làm gì.

~ Mika và Heejae: Đây là hai cô gái có vai trò tương tự như Alex. Nếu tôi cười nhiều, và chơi game, và uống rượu, họ cũng cười và thoải mái với tôi. Nhưng khi tôi cô gắng nói chuyện để biết rõ hơn về họ, như một người bạn, hai cô gái ấy cảm thấy không thoải mái và luôn luôn muốn tôi tiếp tục uống rượu và chơi game. Đó là một sự trống rỗng mà cả tôi và Alex đều đồng ý.

~ Christina: Đây là nữ đại gia của nhóm. Cô ta mặc quần áo kenzo, và đeo đồng hồ Michael Kors, thêm một số phụ kiện vòng cổ, khuyên tai. Tuy là vậy, nhưng Christina trong sang trọng hơn nhiều ngài Alister của chúng ta. Cô ấy có phong thái tự tin hơn, nhiều năng lượng hơn cũng như thưởng thức buổi tối một cách thoải mái hơn.

~ Các vệ tinh: Có một cô gái đến từ New York, tên là Natalie, tôi bắt chuyện với cô ấy và biết được rằng cô ta thích ăn chả giò của Việt Nam. Một sự thoải mái toát ra khi tôi và cô ấy nói chuyện với nhau. Tôi thích Natalie và những người bạn cả cô ta hơn, khi tôi cảm thấy thoải mái khi nói chuyện với họ và họ cũng nói chuyện với tôi như những người bạn lâu năm đến từ hai đầu thế giới.

Họ đứng dậy đi về sau 30 phút, và câu cuối mà Natalie nói với tôi rằng:

"I don't like these people, John. You don't have to be here, really. But you are charming, it's nice to meet you."

Tôi vãy chào họ, quay lại vào trong phòng karaoke, và mong rằng buổi sáng hãy đến nhanh hơn.

----

JOHN

 

 

MR BLANCComment