THÁNG 10/2014 - CASINO

Tháng 9 trôi qua một cách khá yên bình, phần lớn thời gian trong 3 tuần sau của tháng 9 tôi đi cùng anh bạn Hong Kong của tôi cùng khám phá khu vực xung quanh nơi chúng tôi sống - Greenwich.

Greenwich là một khu vực nhỏ nằm ngay cạnh sông Thames của London, và cũng đối diện khu trung tâm tài chính Canary Wharf (giống như phố Wall của Mỹ). Trái ngược hoàn toàn với Canary Wharf được tạo dựng bằng các tòa nhà cao tầng, Head Quarter của các ngân hàng lớn thế giới như HSBC, Barclay, Lloyds, v.v. thì Greenwich được tạo nên bởi những kiến trúc cổ, cây xanh, công viên. Tôi thích nơi này hơn, khi nó đạt kì vọng của tôi về sự cổ kính uy nghi đồng hành cùng với yên bình và trong lành.

Tuy nhiên khi đã làm quen được với cuộc sống ở chốn này, sự yên bình đã trở nên quá nhàm chán và có phần ngột ngạt. Tôi hiểu rằng nếu không nghĩ cách cân bằng giữa cuộc sống thường ngày và nhu cầu ăn chơi của bản thân, đầu óc tôi sẽ có vấn đề. Và thế là tôi cùng anh bạn Hong Kong dẫn nhau lên khám phá trung tâm thành phố.

Ở London, các khu vực sẽ được chia theo zone. Trung tâm London nơi sầm uất nhất với đầy đủ tất cả những gì mà một thành phố có thể cung cấp được gọi là Zone 1, các khu vực xa hơn được gọi là Zone 2, 3, 4, 5, 6. Có tổng cộng 6 zone cho London và vùng lân cận.

Chúng tôi đi dạo quanh Chinatown và các khu phố xung quanh, cậu bạn Hong Kong (gọi tên anh ta là Alex đi) từ chối đi đến những khu phố xa hơn vì những lí do như "không thích phố Tây, thích Châu Á hơn, có nhiều người quen ở đây. Đây là một điểm tôi không thích vì nó thể hiện rằng có thể cậu ta là một người không open-minded cho những cái mới mà chỉ đến với những gì đã quen thuộc. Điều này được củng cố mạnh mẽ hơn khi network của Alex chủ yếu là Châu Á, đa số là những người Hong Kong trẻ như cậu ta.

Đến tối, Alex dẫn tôi vào Grosvenor Casino ở gần Leiceister Square. Tôi đã biết chơi poker nhưng đây là lần đầu tiên tôi được ngồi chơi ngoài đời thực. Tuy số tiền tôi chơi không lớn, buy-in chỉ là 1/2 bảng Anh, nhưng xung quanh mình là những người ngoại quốc xa lạ, trên khuôn mặt họ không biểu hiện một cảm xúc gì cho tôi biết rằng đây đang là một trò chơi nghiêm túc. Trong vòng 30 phút, tôi đã nướng hết 100 bảng. Cậu bạn Alex, chơi Black Jack thì "khấm khá" hơn khi nướng hết 600 bảng trong vòng 2 tiếng.

Với những vốn kiến thức tôi biết, thì văn hóa Hong Kong có mạt chược, gần Hong Kong có Ma Cau, với cách mà cậu bạn Alex của tôi chơi, tôi biết rằng cậu ta sẽ còn tiếp tục chơi và mất rất nhiều hoặc thắng rất nhiều.

Dù sao đi nữa, với việc mất 600 bảng, tôi phải cho cậu ta vay tiền để chi trả cho các bữa ăn thường ngày trong 2 tuần trước khi Alex có viện trợ thêm.

Ngoài sự cổ kính uy nghi mà tôi rất thích thưởng ngoạn, sự tương tác của tôi với thành phố và con người nơi đây chưa được đúng với mong ước của mình.

----

JOHN